Bước theo mục tử nhân lành
“Tôi chính là Mục Tử nhân lành. Tôi biết chiên của tôi và chiên của tôi biết tôi.” (Ga 10,11)
Suy niệm: “Tôi muốn hỏi các bạn: Tại sao Giáo Hoàng lại dùng gậy? ... Tôi nghĩ các bạn sẽ trả lời: Bởi vì ngài già rồi? Thay vào đó, câu trả lời đúng là thế này: Bởi vì ngài là một “mục tử!” Chăn chiên thì cần dùng một cây gậy để hỗ trợ cho mình và cũng sử dụng nó để duy trì trật tự trong đàn chiên của mình” (Đức Gioan Phaolô II, 1998). Với cây gậy trên tay cùng với tình thương yêu, tinh thần trách nhiệm, người mục tử chăm sóc và bảo vệ đàn chiên đến nỗi “tôi biết chiên của tôi và chiên của tôi biết tôi.” Đức Giêsu tự nhận mình là “Mục Tử nhân lành” không chỉ do Ngài đã “hy sinh mạng sống mình cho chiên,” nhưng còn bởi một nỗi niềm vẫn canh cánh bên lòng: “Tôi còn có những con chiên khác không thuộc về ràn này. Tôi cũng phải đưa chúng về.” Mong ước lớn lao nhất của Ngài là “sẽ chỉ có một đoàn chiên và một mục tử.”
Mời Bạn: Bạn đang sống trong “đồng cỏ xanh tươi” là ngôi nhà Hội Thánh với những của ăn thiêng liêng là Lời Chúa và các Bí tích. Tuy nhiên, bạn cũng sẽ phải “trang bị” cho mình lòng yêu mến vị Mục Tử Giêsu, để vui vẻ vâng nghe theo sự hướng dẫn của Ngài.
Chia sẻ: Bạn sẽ tiếp nối sứ vụ mục tử của Thầy Giêsu qua ba tác vụ: ngôn sứ, tư tế và vương đế như thế nào?
Sống Lời Chúa: Đọc bài Tin Mừng ngày hôm nay cách chậm rãi, và cầu nguyện cho các vị chủ chăn trong giáo xứ, giáo phận và Giáo Hội hoàn vũ.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu là vị Mục Tử nhân lành, con cảm tạ Chúa! Xin Chúa tiếp tục dẫn dắt và chỉ đường cho con đi đến đồng cỏ đích thực là Quê Trời vĩnh phúc. Amen.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire