“Thịt tôi thật là của ăn, máu tôi thật là của uống.” (Ga 6,55)
Suy niệm: Nhu cầu ăn uống gắn liền với bản năng sinh tồn. Tây hay ta, già hay trẻ, giàu hay nghèo, mỗi ngày đều cần ăn và uống. Không ăn thì người ta sẽ suy kiệt, sẽ chết. Cũng vì muốn cho thấy rằng chúng ta cần Ngài để SỐNG, nên Đức Giêsu quyết định tự biến chính Ngài, thông qua hình bánh và rượu, thành lương thực thiêng liêng cho chúng ta. Nếu mỗi ngày ta cần 3 bữa ăn nuôi cơ thể mình, thì mỗi tuần, ngay cả mỗi ngày, chúng ta tham dự Thánh Lễ và rước lễ một lần đâu phải là quá nhiều! Vâng, mỗi Thánh Lễ là một bữa ăn, và mỗi nhà thờ là một ‘nhà hàng’. Chúa sẽ hài lòng nhìn thấy chúng ta đi nhà thờ cũng ‘vui như đi nhà hàng’ vậy, chứ không phải đi một cách uể oải như thể đi trả nợ!
Mời Bạn ghi nhận rằng có thể người ta đi lễ và rước lễ hằng tuần, thậm chí hằng ngày, nhưng người ta vẫn không thật sự SỐNG sự sống của Chúa, không thật sự yêu thương, người ta vẫn bộc lộ những triệu chứng của suy dinh dưỡng thiêng liêng: sân si, oán hận, ích kỷ, tham lam, gian dối, độc ác... Vì sao? Vì ăn mà không tiêu, hay ăn mà bị sán lãi ‘cuỗm’ mất, nên cơ thể không hấp thu được các dưỡng chất chứa trong thức ăn. Bữa ăn Thánh Thể cũng cần một “bộ tiêu hoá” lành mạnh và cần một “khẩu vị” thích hợp để có thể tiêu hoá lương thực thiêng liêng là chính Chúa.
Chia sẻ: Theo bạn, thế nào là một “bộ tiêu hoá” lành mạnh và một “khẩu vị” tốt cho bữa ăn Thánh Thể?
Sống Lời Chúa: Chúng ta tham dự Thánh Lễ cách trọn vẹn, đầy ý thức, và rước Chúa với niềm kính cẩn tin yêu.
Cầu nguyện: Hát “Ta là Bánh hằng sống, là Bánh ban xuống bởi trời...”
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire