“Người dẫn các ông tới gần Bê-ta-ni-a, rồi đưa tay chúc lành cho các ông.” (Lc 24,50)
Suy niệm: Có vẻ như Thầy trò Chúa Giêsu bị chia ly khi Ngài “được đem lên trời” vì các môn đệ không còn được tận mắt thấy Thầy nữa. Nhưng trái lại, các ông “lòng đầy hoan hỉ,” trở về đền thờ, vừa là nơi, vừa là dấu chỉ sự hiện diện của Thiên Chúa. Các ông biết rằng nếu các ông ở trước mặt Chúa Cha, các ông không xa cách Chúa Giêsu, là Đấng vừa về ngự bên hữu Chúa Cha. Như thế, cuộc chia ly không là sự mất mát mà lại là niềm vui. Người “rời khỏi các ông” nhưng Người vẫn hiện diện một cách sống động, và đồng hành với các ông. Đặc biệt mỗi khi các ông thi hành mệnh lệnh Người trao: “rao giảng cho muôn dân, kêu gọi họ sám hối,” thì một cách vô hình, Người vẫn hiện diện đó và “giơ tay chúc lành cho các ông.”
Mời Bạn: Rao giảng Tin Mừng và làm chứng về Đấng Phục Sinh vừa là đặc ân, vừa là bổn phận của người kitô hữu. Khi thi hành công việc này, người kitô hữu gặp không ít khó khăn, cản trở từ nhiều phía. Từ cá nhân, từ xã hội, từ hoàn cảnh và cả từ phía gia đình. Nhưng người môn đệ đích thực của Đức Giêsu là người xác tín rằng: khi mình thi hành sứ vụ do Đức Giêsu trao phó thì Người luôn hiện diện, bảo vệ, ban ơn và chúc lành.
Sống Lời Chúa: Ý thức rằng Chúa Giêsu đang ở bên mình và chúc lành cho mình.Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã về trời cùng với Chúa Cha, nhưng Chúa vẫn đồng hành với chúng con trên dương thế này. Xin cho chúng con nhận ra bàn tay Chúa đang tác động trên cuộc đời chúng con, để chúng con thêm tin tưởng và hân hoan bước theo Chúa.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire