dimanche 5 juillet 2009

Chu nhat 14 TN

CHÚA CŨNG… BÓ TAY
Ngài đã không thể làm được phép lạ nào tại đó… vì họ không tin. (Mc 6,5-6)
Suy niệm: Dân Việt Nam ta có lệ người đi xa làm ăn thành công, học hành đỗ đạt, trở về quê vinh quy bái tổ, thường tổ chức khao vọng trong sự tôn vinh trọng vọng của bà con làng xóm. Các tân chức linh mục, giám mục về dâng lễ tạ ơn tại quê nhà cũng không ra ngoài bối cảnh đó. Chúa Giêsu bước vào sứ vụ công khai đã sớm nổi tiếng với lời giảng dạy khôn ngoan và những phép lạ thần kỳ. Danh tiếng Ngài đồn xa, khắp miền Giuđêa vượt qua sông Giođan tới tận miền Thập tỉnh, ai cũng hay cũng biết. Một lần Ngài ghé về quê nhà và Ngài “khao” họ bằng một bài giảng trong hội đường trong ngày Sa-bát. Thế nhưng, thất bại! Một đàng, người ta rất đỗi ngạc nhiên vì sự nổi tiếng của người đồng hương, đàng khác họ lại vấp phải định kiến về “lý lịch” của Chúa Giêsu khiến họ không thể nhận ra và tin được nguồn gốc thần linh và thân cách Đấng Cứu Thế của Ngài. Thế mới hay một khi lòng người đã đóng chặt vì những định kiến, thì Thiên Chúa cũng… chào thua.
Mời Bạn: Nói theo ngôn ngữ ngày nay, Thiên Chúa coi con người như “đối tác” trong chính công trình cứu chuộc con người. Chúa có thể làm được tất cả mọi chuyện, nhưng tại sao Ngài vẫn muốn lệ thuộc vào sự đón tiếp và mở lòng của con người?
Chia sẻ: Bạn suy nghĩ gì về vai trò của con người trong việc Chúa cứu chuộc chính con người?
Sống Lời Chúa: Quan tâm khích lệ một người thường bị lãng quên trong cộng đoàn.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con luôn mở lòng trước ơn Chúa để con biết nhận ra Chúa hiện diện nơi người anh em nhỏ bé nhất trong cộng đoàn.

Aucun commentaire: